Đêm buông rồi, rừng xanh chơi vơi
Biển lửa nung bỏng rát lưng trời
Ở nơi ấy anh cùng bao đồng đội
Bữa cơm giữa rừng nồng cay em ơi!…
Cõng nước lên non cứu rừng xanh hấp hối
Giản đơn thôi nhiệm vụ mỗi ngày
Nóng miền Trung, chiến trường bỏng cháy
Anh nhớ em nhiều, em có hay?…
Trong bữa cơm vội vã hôm nay
Có vị hương nồng cay mùi khói
Giữa rừng già đang chìm vào đêm tối
Quặn lòng đau khi nước mắt rừng rơi…
Nỗ lực ngày, đêm cứu từng chiếc lá
Giữ màu xanh bình dị mỗi ngày
Giản đơn thôi những bữa cơm vội vã
Giữ bình yên cuộc sống hôm nay.
Hà Nội, 29/6/2021
Thảo Nguyên